Tòa án nhân dân tỉnh Hưng Yên vừa tuyên phạt 02 bị cáo Nguyễn Chu Thanh Tú và Lê Gia Bảo trong vụ án: “Cháu giết bà xảy ra tại huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên” tổng cộng 24 năm tù về tội “Giết người” và “Cướp tài sản”.
Ngày 09/09/2025, Tòa án nhân dân tỉnh Hưng Yên đã mở phiên tòa hình sự sơ thẩm xét xử 02 bị cáo Nguyễn Chu Thanh Tú và Lê Gia Bảo về tội “Giết người” theo quy định tại Điều 123 và “Cướp tài sản” theo quy định tại Điều 168 Bộ luật Hình sự.
Theo cáo trạng số 13/CT-VKSHY-P2 của Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Hưng Yên, Nguyễn Chu Thanh Tú sinh ngày 10/12/2009, sinh sống cùng bà nội của Tú là bà Nguyễn Thị L, sinh năm 1952. Quá trình sinh sống cùng bà L, Tú mải chơi, lười học nên thường xuyên bị bà L mắng và bị các bác trong gia đình biết chuyện. Các bác đến mắng Tú khiến Tú cảm thấy bức xúc và ghét bà L. Sau những lần bị mắng, Tú thường hay tâm sự, nói chuyện với Lê Gia Bảo, sinh ngày 02/03/2010, trú tại Tây Ninh — là người Tú quen trong quá trình chơi điện tử trên mạng, nên Bảo cũng đồng cảm và chia sẻ với Tú.
Ngày 15/03/2025, Tú không ăn cơm tối và về khuya nên lại bị bà L mắng và nói với các bác của Tú, làm Tú bức xúc, uất ức nên nảy sinh ý định giết bà L. Tú gọi điện cho Bảo qua mạng xã hội Zalo nói: “bà tao chửi nhiều quá, mày ra đây giúp tao đâm chết bà ấy, tao cho mày năm triệu” và sẽ chi trả toàn bộ chi phí đi lại, ăn ở cho Bảo, nên Bảo đồng ý. Tú lên mạng xã hội Facebook tạo một tài khoản tham gia vào hội nhóm mua bán dao, kiếm…; mua 02 con dao đều dài 51,2 cm (một dao có lưỡi kim loại sáng màu, một dao có lưỡi kim loại màu đen) và một kiếm dài 49 cm có lưỡi kim loại sắc nhọn, rồi mang về nhà cất dấu. Sau đó, Tú yêu cầu Bảo cung cấp thông tin Căn cước công dân để Tú đặt vé máy bay cho Bảo, rồi đến gặp anh Đỗ Minh S, nhờ anh S chuyển tiền đặt vé cho Bảo của hãng hàng không VietJet Air đi từ Thành phố Hồ Chí Minh ra Hà Nội vào hồi 21 giờ 45 phút ngày 18/03/2025 hết 2.077.000 đồng; Tú đã trả lại anh S tiền mặt. Đồng thời Tú chuyển khoản 695.000 đồng cho Bảo để đi taxi, chi tiêu dọc đường. Sau khi đặt xong vé, Tú gửi thông tin chuyến bay cho Bảo và thống nhất khi nào Bảo ra đến Hà Nội thì thông báo cho Tú.
Tối ngày 18/03/2025, Tú đi chơi đến khoảng 00 giờ 30 phút ngày 19/03/2025 mới về nhà; lúc này cửa nhà đã khóa nên Tú gọi bà L mở cổng. Bà L ra mở cổng và mắng Tú: “đi chơi về khuya, phá giấc ngủ của tao”. Tú nói to: “cháu đi về, bà không mở cửa thì thôi, không phải nói cháu như thế”. Bà L tiếp tục to tiếng mắng chửi Tú nhưng Tú không nói gì nữa mà dựng xe ở sân. Thấy vậy, bác họ của Tú là ông Nguyễn Vũ Tuấn, sinh năm 1976, ở cùng thôn, gần nhà bà L, đi sang mắng: “không được cãi bà cháu, không được gào lên như vậy, đêm khuya rồi”. Tú không nói gì rồi đi lên tầng 2. Một lúc sau, bác ruột của Tú là ông Mạnh C, sinh năm 1979, trú tại số nhà B159/27, TP. Hồ Chí Minh, gọi điện mắng Tú: “không được đi chơi về muộn, không được cãi lại bà”. Lúc này Tú càng ấm ức, bực tức, căm ghét bà L hơn nên đã quyết tâm đợi Bảo đến để cùng nhau giết bà L.
Đến khoảng 01 giờ 50 phút cùng ngày, Bảo gọi điện thoại cho Tú thông báo sắp ra đến nơi, dặn Tú ra đón và đem theo dao giao cho Bảo. Tú hướng dẫn Bảo đi xe ôm về đê Dốc Phan thuộc địa phận thôn Đa Hòa và gửi vị trí cho Bảo. Đến khoảng 02 giờ 45 phút, Tú cầm theo một dao có lưỡi sáng màu trèo cổng ra ngoài, đi bộ đến Dốc Phan chờ Bảo. Khoảng 30 phút sau, Bảo được một người đàn ông lái xe ôm (không xác định được tên tuổi, địa chỉ) chở đến. Tú trả tiền thuê xe ôm cho Bảo 500.000 đồng, xong Tú đưa dao cho Bảo rồi cùng nhau đi về nhà bà L.
Khoảng 04 giờ 00 phút cùng ngày, Tú và Bảo về đến nhà bà L; lúc này bà L đang ngủ trong buồng dưới tầng 1, cổng khóa. Do nhà bà L có lắp camera nên Tú dẫn Bảo đi vào nhà theo lối phía sau, giáp đầm nước để tránh camera, trèo cổng vào bên trong. Khi vào khu bếp tầng một, Bảo hỏi Tú có rượu thì Tú lấy cho Bảo một ít để uống lấy bình tĩnh; Tú đi lên tầng 2 lấy một chai rượu mang xuống đưa cho Bảo uống hết khoảng 100 ml. Sau đó Tú bàn bạc, thống nhất với Bảo rằng: Tú sẽ vào bếp tạo tiếng động để bà L tỉnh giấc đi ra, còn Bảo cầm dao ẩn nấp sẵn trong nhà tắm, lấy khăn trong nhà tắm để xiết cổ bà L; bà L sẽ không chống cự, kêu cứu được.
Sau khi bàn xong, Tú lấy trên dây trong nhà tắm một áo sáng màu có in hình quả dâu đưa cho Bảo; Tú cầm một bát sứ ném xuống nền gian bếp làm bát vỡ, tạo tiếng động khiến bà L tỉnh giấc, bật điện, đi xuống khu vực bếp quan sát. Khi đó, Bảo từ trong nhà tắm đi ra, đóng cửa ngách rồi tiến đến từ phía sau, dùng hai tay cầm áo vòng qua đầu, xiết cổ bà L; bà L vừa giằng co, chống cự, vừa kêu lên “chúng nó giết tôi này” nên Bảo dùng tay trái kẹp giữ cổ, bịt mồm bà L, tay phải lấy dao để sẵn ở cửa nhà tắm đâm liên tiếp hai nhát trúng vào mạn sườn phải của bà L khiến bà L ngã khuỵu xuống, nằm ngửa dưới đất. Bảo bảo Tú tắt điện; Tú đi ra tắt điện rồi bật đèn pin của điện thoại di động lên. Sau đó Bảo tiếp tục dùng dao đâm liên tiếp nhiều nhát trúng vào ngực bên trái, chân, tay, người bà L. Lúc này bà L vừa giơ hai tay lên trước ngực, vừa co người lại vùng vẫy chống cự nên dao cứa vào bàn tay trái của Bảo làm Bảo bị đứt tay, chảy máu. Lúc này Tú đi ra lấy một đoạn kim loại dài khoảng 20 cm, một đầu có hai cạnh và một đầu bốn cạnh (là phần thân của chiếc tô-vít, không có phần chuôi) trên tấm mái che cạnh bể nước, dùng tay trái đâm một nhát trúng vào mạn sườn phải của bà L, rồi cầm bằng tay phải và đút đoạn kim loại đó vào túi quần bên phải đang mặc; bà L chỉ kêu ú ớ mấy câu rồi thở yếu. Tú lục soát túi quần bên trái của bà L, lấy được 180.000 đồng thì thấy bà L vẫn chưa chết. Bảo và Tú thống nhất vứt bà L xuống đầm nước cạnh nhà để dìm bà L chết và tránh bị phát hiện. Tú và Bảo khênh bà L từ khu bếp ra, vứt xuống đầm nước sau nhà bà L; thấy bà L vẫn giãy giụa nên Tú chỉ đạo Bảo nhảy xuống đầm nước rồi dùng hai tay dìm bà L xuống dưới mặt nước đến khi không thấy phản ứng nữa. Tú vào lục soát áo của bà L đang treo ở cầu thang, lấy được 2.100.000 đồng rồi cùng Bảo lau chùi các vết máu ở khu vực bếp, nhà tắm, sân. Tú nhặt các mảnh bát vỡ ném xuống đầm nước, còn Bảo tắm rửa, thay quần áo, vứt dao gây án ở hiện trường. Sau đó Tú đưa cho Bảo một dao và một kiếm, Bảo cất vào balo. Do thấy nhiều đồ đạc, vật dụng ở khu bếp dính vết máu nên Tú hỏi Bảo cách xóa dấu vết máu thì Bảo nói phải đốt đi. Sau đó Tú cho Bảo mượn một xe máy điện của Tú (không gắn biển số) để Bảo đi trước; Tú châm lửa đốt gian phòng ngủ, vách ngăn bằng xốp tại khu vực bếp để xóa dấu vết, rồi lấy xe máy nhãn hiệu Honda Wave của bà L bỏ trốn. Quá trình bỏ trốn, Tú đã vứt đoạn kim loại dùng để đâm bà L và chi cho Bảo một phần số tiền vừa cướp được của bà L là 180.000 đồng.
Tại phiên tòa, sau khi xem xét toàn diện hồ sơ, lời khai, luận tội, bào chữa cùng các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ và quy định pháp luật áp dụng đối với người chưa thành niên phạm tội, Hội đồng xét xử tuyên phạt bị cáo Nguyễn Chu Thanh Tú 11 năm tù về tội “Giết người”, 03 năm tù về tội “Cướp tài sản”, tổng cộng 12 năm tù. Bị cáo Lê Gia Bảo 10 năm tù về tội “Giết người”, 2 năm 6 tháng tù về tội “Cướp tài sản”, tổng cộng 12 năm tù. Tổng cộng hình phạt cho 02 bị cáo là 24 năm tù.
VỤ ÁN CHÁU GIẾT BÀ XẢY RA TẠI HUYỆN KHOÁI CHÂU, TỈNH HƯNG YÊN
Hoàng Ngọc Hưng – Ths. Luật sư Nguyễn Hữu Tiến Anh
Với đội ngũ các Luật sư, Chuyên gia tư vấn có kiến thức chuyên môn vững chắc, cũng như kinh nghiệm sâu rộng trong các lĩnh vực tư vấn pháp lý – tư vấn nội bộ, quản lý cho doanh nghiệp, tổ chức, cá nhân. Luật Phúc Khánh đã và đang cung cấp các dịch vụ tốt nhất cho các khách hàng. Nếu bạn cần tìm luật sư tại tỉnh Hưng Yên, hãy liên lạc với Luật Phúc Khánh qua thông tin dưới đây để được tư vấn miễn phí:
📞 LIÊN HỆ NGAY ĐỂ ĐƯỢC TƯ VẤN MIỄN PHÍ!
📍 CÔNG TY LUẬT TNHH PHÚC KHÁNH
🏢 Trụ sở chính: Số 61 Chùa Đông, phường Hiến Nam, TP Hưng Yên, tỉnh Hưng Yên
📞 Hotline/Zalo: 0362.296.939
📩 Email: [email protected]
🌐 Website:luatphuckhanh.com
⏳ Liên hệ ngay Luật Phúc Khánh để được hỗ trợ NHANH – UY TÍN – GIÁ TỐT NHẤT! 🚀
đăng ký ngay 0362.296.939 đặt lịch tư vấn